Ngày nay, với sự tiến bộ vượt bậc của công nghệ kính viễn vọng và các thiết bị quan sát hiện đại, các nhà khoa học đã xác định được rằng đường kính của vũ trụ quan sát được là khoảng 93 tỷ năm ánh sáng. Thông tin này mang lại một góc nhìn mới về vị trí của Trái đất trong vũ trụ. Tuy nhiên, điều này không đồng nghĩa với việc Trái đất nằm ở trung tâm của toàn bộ vũ trụ, mà chỉ là trung tâm của phần vũ trụ mà con người có thể quan sát được.
Để hiểu rõ hơn về vũ trụ, chúng ta cần nhận thức rằng vũ trụ quan sát được chỉ là một phần rất nhỏ của toàn bộ vũ trụ. Vũ trụ mà con người có thể quan sát được bị giới hạn bởi tốc độ ánh sáng, nghĩa là chúng ta chỉ có thể quan sát những vật thể và sự kiện có tốc độ không vượt quá tốc độ ánh sáng và đã truyền đến Trái đất trong suốt lịch sử vũ trụ. Vì thế, đường kính 93 tỷ năm ánh sáng chỉ biểu thị khoảng cách mà ánh sáng có thể đi trong khoảng thời gian kể từ khi vũ trụ bắt đầu, không phải là kích thước thực sự của vũ trụ.
Vị trí của Trái đất hông ảnh hưởng đến chuyển động của các vật thể khác trong vũ trụ.
Dựa trên nguyên lý này, bất kỳ vị trí nào trong vũ trụ cũng có thể được coi là trung tâm của vũ trụ quan sát được từ vị trí đó. Mỗi vị trí sẽ có một "vũ trụ quan sát được" riêng, khác nhau về mặt không gian và thời gian do khoảng cách và thời gian ánh sáng cần để truyền từ các vật thể xa xôi đến vị trí quan sát. Điều này có nghĩa là từ bất kỳ điểm nào trong vũ trụ, chúng ta đều có thể thấy một phần của vũ trụ với kích thước hữu hạn. Như vậy, không có gì đặc biệt về vị trí của Trái đất; nó chỉ là một trong vô số điểm trong không gian vũ trụ.
Trái đất không phải là trung tâm của vũ trụ. Nhận thức này giúp chúng ta từ bỏ quan niệm cổ xưa về Trái đất là trung tâm, điều mà từ thời cổ đại đã được nhiều nhà khoa học như Galileo Galilei và Copernicus bác bỏ. Vị trí của Trái đất trong vũ trụ không đặc biệt và không ảnh hưởng đến chuyển động của các vật thể khác trong vũ trụ. Mỗi điểm trong không gian đều có vai trò bình đẳng, không phụ thuộc vào sự hiện diện của chúng ta.
Chúng ta không thể khẳng định được giới hạn cuối cùng của vũ trụ. Vũ trụ thực sự có thể lớn hơn rất nhiều so với những gì chúng ta có thể quan sát. Sự rộng lớn này khiến chúng ta nhận ra sự nhỏ bé và khiêm nhường của mình trong vũ trụ mênh mông. Mọi hiểu biết của chúng ta về vũ trụ chỉ dừng lại ở những gì có thể quan sát được, và vẫn còn rất nhiều bí ẩn chờ đợi được khám phá.
Như vậy, mặc dù chúng ta có thể nhìn thấy một phần nhỏ của vũ trụ từ Trái đất, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc chúng ta đang đứng ở trung tâm của tất cả. Vũ trụ rộng lớn và vô hạn, vượt xa khả năng quan sát và hiểu biết của con người. Mỗi cá nhân, mỗi hành tinh, mỗi ngôi sao đều có vị trí và vai trò bình đẳng trong vũ trụ rộng lớn này. Chúng ta chỉ là những người quan sát trong một phần nhỏ của một thực thể vĩ đại hơn nhiều, một thực thể mà chúng ta chỉ mới bắt đầu hiểu ra.