Dùng nhiều phương thuốc từ phân bồ câu đến chiết xuất sọ người để chữa đột quỵ, vua Charles II (Anh) ở thế kỷ 17 qua đời chỉ sau 4 ngày ngã bệnh.
"Những phương thuốc ấy chắc chắn đã đẩy nhanh cái chết của nhà vua", BBC trích lời bác sĩ của vua Charles II ngày đó là Charles Scarburgh. Trên thực tế, dù sử sách ghi rằng nhà vua tử vong vì đột quỵ, nhiều chuyên gia cho rằng chính cách chữa trị thiếu cơ sở khoa học đã khiến đấng quân vương qua đời.
Thời ấy bác sĩ Charles Scarburgh báo cáo, vua Charles II đột ngột lên cơn co giật vào sáng 2/2/1685. Các bác sĩ trích máu từ cánh tay, cổ, vai của nhà vua rồi bắt đầu thanh tẩy bệnh nhân. Charles II được cho uống hỗn hợp thuốc xổ gồm muối mỏ, lá cây thẩm quỳ, hoa violet, rễ củ cải, hoa cúc, hạt thìa là, hạt lanh, quế, hạt bạch đậu khấu, nghệ tây, xác bọ và lô hội để nôn hết ra ngoài. Quá trình này cứ lặp đi lặp lại.
Chân dung vua Charles II. (Tranh: John Michael Wright).
Đầu vua Charles II bị cạo trọc. Hỗn hợp thanh tẩy được thay bằng bột trễ cây trị điên thảo kết hợp với bột hoa ngọc trâm rồi tiếp đó là nước lúa mạch, cam thảo, hạnh nhân, rượu trắng, cây ngải đắng, hạt hồi cùng chiết xuất của cây kế sữa, cửu lý hương, bạc hà, bạch chỉ.
Những phương thuốc trên hoàn toàn vô hiệu, các bác sĩ bắt đầu phủ phân bồ câu lên chân đức vua. Với quan niệm càng chảy máu nhiều thì càng thanh tẩy nhiều, họ tiếp tục đưa vào cơ thể Charles II hạt dưa, dịch tần bì, cây du, nước anh đào đen, chiết xuất hoa chanh, hoa huệ, hoa mẫu đơn, hoa oải hương và bột ngọc trai. Sức khoẻ vua vẫn không cải thiện, đội ngũ thầy thuốc chuyển sang rễ cây long đởm, hạt nhục đậu khấu, đinh hương. Tình trạng bệnh nhân ngày càng trầm trọng. Cuối cùng, một liều tổng hợp bột đá, các loại thảo mộc cùng chiết xuất từ động vật, trong đó có 40 giọt chiết xuất từ sọ người được sử dụng cho nhà vua.
Sau một đêm, đấng quân vương kiệt sức. Các bác sĩ dần bó tay nhưng vẫn cố dùng tới chất kích thích tim, rượu whisky, thậm chí cả nước tiểu. Trải qua 4 ngày không khác nào tra tấn, vua Charles II qua đời lúc 11h45 ngày 6/2/1685 ở tuổi 54.
Đến nay, người ta chưa rõ cơn đột quỵ của Charles II liên quan đến nhồi máu não (do tắc mạch máu trong não, thường gây ra bởi cục máu đông) hay xuất huyết não (do vỡ mạch máu trong não). Dù thế nào, nếu được sinh ra trong thời hiện tại, ông đã được điều trị bằng chất hoạt hóa plasminogen mô hoặc ống thông luồn từ động mạch bẹn lên não chứ không ra đi quá nhanh và đầy đau đớn như đã xảy ra.