Đã bao giờ bạn cảm thấy nghẹt thở và choáng ngợp trước những bức tranh đẹp? Bên cạnh đó, những câu chuyện bí ẩn, kỳ lạ cũng khiến chúng trở nên nổi tiếng hơn.
Nghệ thuật là sự phản chiếu của tâm hồn, nhưng một nghệ sĩ có thể đưa quá nhiều yếu tố cá nhân của bản thân mình vào một tác phẩm không? Hoặc tệ hơn nữa, có thể có thứ gì đó khác gắn vào một tác phẩm nghệ thuật không? Cho dù bạn có tin hay không, thì vẫn có một số tác phẩm nghệ thuật chỉ gợi lên những cảm giác kỳ lạ, kinh hoàng. Có lẽ, một số người có thể nói, những bức tranh này thực sự bị ma ám.
Hầu hết mọi người đến viếng thăm bảo tàng Louvre ở Pháp chỉ để được chiêm ngưỡng bức tranh này. Bức tranh về nàng Mona Lisa không hề xa lạ với bất kỳ ai trên thế giới, tác phẩm nổi tiếng của Leonardo da Vinci vẫn còn nhiều bí ẩn chưa thể khám phá cho tới ngày nay. Một trong những bí ẩn nổi tiếng nhất, đó là hội chứng được gọi với cái tên Stendhal. Hội chứng Stendhal khiến người xem bức ảnh bị ảo giác, như là họ đang sống ở bên trong bức tranh, ảo giác thậm chí tạo tâm lý tự vẫn.
Và còn một phiên bản khác của bức tranh Mona Lisa, được cho rằng cũng là bức vẽ dưới bàn tay của Leonardo da Vinci, thậm trí bức này còn được vẽ sớm hơn vài năm. Bức tranh này được tìm thấy trong một bộ sưu tập cá nhân vào khoảng một thế kỷ trước, ngày nay nó được quản lý bởi bảo tàng Prado, Madrid, Tây Ban Nha. Hy vọng bức tranh này sẽ giúp giải đáp các bí ẩn về nàng Mona Lisa.
Họa sĩ Laura P. vẽ bức tranh này từ một bức ảnh chụp của James Kidd. Và James Kidd khẳng định rằng, khi chụp bức ảnh, không hề có người đàn ông xuất hiện ở bên trái tấm hình, người đàn ông này đột ngột hiện ra sau khi bức ảnh được rửa.
Bức tranh sau này bị cho là ma ám, nó thường xuyên xoay ngược lên một cách bất thường dù không ai động vào, và gây ra nhiều hiện tượng siêu nhiên ghê rợn buộc người ta phải đốt nó.
Họa sĩ người Ý, Bruno Amadio đã vẽ 65 phiên bản của bức tranh cậu bé khóc và bán nó cho các du khách sau Chiến tranh thế giới II. Bức tranh này được cho là bị nguyền rủa ở một số khu vực tại Anh Quốc. Truyền thuyết kể lại rằng, tác giả bức tranh đã đốt một que diêm vào trước mắt cậu bé để khiến cậu phải khóc trước khi vẽ bức tranh. Cho đến thời điểm này, bản in của bức tranh Cậu bé khóc được tìm thấy trong hơn 50 vụ cháy trên toàn nước Anh.
Bản thân bức tranh này đã là một bí ẩn, vì khuôn mặt phản chiếu trên gương của thần Vệ Nữ không hề xinh đẹp và thánh thiện như người ta thường tưởng tượng. Bức tranh này cũng chứa một vài sức mạnh siêu nhiên bí ẩn. Tất cả chủ nhân của bức tranh này đều bị tai ương theo đuổi, và đều cố gắng vứt bức tranh đi. Vào đầu thế kỷ 20, bức tranh được để tại thư viện quốc gia London, và tiếp tục gây ra nhiều điều kỳ lạ tại đây, tới năm 1914, một nhà hoạt động nữ quyền đã đâm bức tranh này bằng 5 nhát dao mổ thịt, và từ đó tới nay, lời nguyền của bức tranh hoàn toàn chấm dứt.
Người phụ nữ mưa được vẽ bởi nghệ sĩ Ukraina Svetlana Telets là một hình ảnh rất lạ. Bức tranh được vẽ chỉ trong 5 tiếng đồng hồ, và nữ họa sĩ đinh ninh rằng, bàn tay của cô đã bị ai đó điều khiển để vẽ lên nó. Tất cả những người từng mua bức tranh đều kể lại rằng, họ gặp phải cảm giác lo lắng, bồn chồn, mất ngủ và tin rằng luôn có ai đó đang theo dõi mình.
Khách sạn Galvez ở Mỹ là địa điểm hấp dẫn với những người yêu truyện ma, kinh di. Tại đây, bức tranh mang tên "Chân dung Bernardo de Galvez" trở thành đề tài bàn tán xôn xao của mọi người khi gây ra nhiều hiện tượng khó giải thích. Nhiều người cho rằng họ luôn thấy đôi mắt trong bức tranh dõi theo mình, cho dù họ đang di chuyển đến góc nhìn nào của bức tranh. Và kỳ lạ, hình ảnh chụp bức chân dung luôn luôn bị xóa hoặc không hoàn hảo.
Bill Stoneham, tác giả của bức anh nói rằng, ông vẽ bức tranh này dựa trên những ký ức trong tuổi thơ của mình. Đã có nhiều tuyên bố rằng, bức tranh này bị ám, chủ sở hữu kể rằng, vào buổi đêm, họ thấy những đứa trẻ trong bức tranh di chuyển và đánh nhau. Nhiều người cho rằng, bức tranh khiến mình bị đau đầu, lo lắng và bồn chồn.
John Wayne Gacy là một trong những kẻ giết người hàng loạt tồi tệ nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, được gọi là "Killer Clown" vì thực tế là hắn đã biểu diễn với tư cách là "Chú hề Pogo" vào ban ngày. Tuy nhiên, vào ban đêm, hắn lại đi lang thang trên đường phố Chicago và giết những người đàn ông trẻ tuổi.
Vụ giết người đầu tiên của John Wayne Gacy đã mang lại cho hắn một "cực khoái đến tê liệt" mà hắn mô tả là "cảm giác hồi hộp tột độ". Và chính điều này đã bắt đầu một chuỗi giết người kéo dài sáu năm khiến 33 thanh niên thiệt mạng, trong khi Gacy vẫn thể hiện mình là một thành viên chính trực của xã hội, biểu diễn tại các bữa tiệc và bệnh viện với tư cách là "Chú hề Pogo".
Gacy cũng tạo ra một loạt các bức tranh, từ hình ảnh Bảy chú lùn của Walt Disney và chân dung của Elvis cho đến phong cảnh và hình minh họa về Chúa Jesus Christ. Nhưng không có bức nào đáng sợ như bức tự họa của Gacy, Pogo the Clown, mô tả anh ta trong trang phục chú hề vào ban ngày.
Tất nhiên, những người có khuynh hướng siêu nhiên tin rằng linh hồn của những cá nhân đặc biệt xấu xa có thể bám vào đồ đạc của họ. Trong trường hợp đó, bức tranh Pogo the Clown chắc chắn có vẻ phù hợp với một vật thể có khả năng bị ma ám.
Năm 2001, nhạc sĩ Nikki Stone đã mua Pogo the Clown với giá 3.000 đô la. Tuy nhiên, không lâu sau, Stone cho biết con chó của anh đã chết và mẹ anh được chẩn đoán mắc bệnh ung thư — những sự kiện mà anh tin rằng có thể liên quan đến bức tranh rùng rợn của Gacy.
Với hy vọng thoát khỏi vật thể bị nguyền rủa, Stone đã cho một người bạn mượn bức tranh để cất giữ. Người hàng xóm của người bạn đó đã tử nạn trong một vụ tai nạn xe hơi ngay sau đó, và một người bạn khác đã đề nghị giữ bức tranh đã cố gắng tự tử.
"Tôi chỉ muốn thoát khỏi nó", Stone nói về chú hề Pogo vào năm 2005.
Theo báo cáo từ Newsweek, bức chân dung tự họa khét tiếng này hiện thuộc về ngôi sao Ghost Adventures và nhà điều tra hiện tượng huyền bí Zak Bagans, người sở hữu và điều hành Bảo tàng ma ám của riêng mình. Cùng với bức tranh của Gacy, Bagans sở hữu một số vật phẩm khác từng thuộc về những kẻ giết người hàng loạt, bao gồm kính của Jeffrey Dahmer, áo choàng bệnh viện của Charles Manson - và xương của hắn, cùng với bộ não của John Wayne Gacy.
Một bản sao chép của Love Letters.
Khách sạn Driskill ở Austin, Texas, Hoa Kỳ có lịch sử lâu đời. Trong suốt thời gian hoạt động, khách sạn đã tiếp đón các tổng thống, ngôi sao nhạc rock và đủ loại khách nổi tiếng. Cũng có những tuyên bố rằng khách sạn Driskill có thể có một vị khách cố định là một cô bé ma, nhưng nơi ở của cô bé không phải là một căn phòng cố định, thay vào đó là một bức tranh.
Bức tranh bên trên là bản sao hiện đại của bức Love Letters của Charles Trevor Garland, do Richard King thực hiện. Bức tranh cho thấy một cô bé với một bó hoa trên một tay và một lá thư tình trên tay kia.
Theo Texas Hill Country, câu chuyện kể rằng vào năm 1887, Samantha, con gái bốn tuổi của Temple Lea Houston đã chết một cách thương tâm tại khách sạn Driskill. Cô bé đã đuổi theo một quả bóng chạy và ngã xuống cầu thang củakhách sạn Driskill.
Người ta cho rằng cô gái này trông giống với cô gái được miêu tả trong bức tranh Love Letters, khiến những người đam mê hiện tượng siêu nhiên tin rằng linh hồn của cô hiện đang ngự trong bức tranh.
Những vị khách đến thăm khách sạn Driskill đã tuyên bố rằng họ chứng kiến biểu cảm của cô gái thay đổi khi họ nhìn chằm chằm vào bức tranh, hoặc cảm thấy như thể đôi mắt của cô gái đang theo dõi họ di chuyển. Một số người cũng báo cáo rằng họ cảm thấy khó chịu khi nhìn vào bức tranh, hoặc trải qua cảm giác kỳ lạ như bị nhấc bổng khỏi chân.
Tất nhiên, cô gái trong bức tranh không phải là Samantha Houston, và vì tác phẩm nghệ thuật này là bản tái hiện hiện đại của một tác phẩm cũ hơn nên nó thực sự không tồn tại vào thời của Samantha Houston.
Một bản sao chép của The Anguished Man.
Thường được gọi là một trong những bức tranh ma ám nhất thế giới, câu chuyện đằng sau The Anguished Man giống như một thứ gì đó trong phim kinh dị. Chủ sở hữu hiện tại của nó, Sean Robinson, đã kể chi tiết về cách anh ta sở hữu bức tranh kinh hoàng này trong một email gửi đến Dread Central.
"Bức tranh The Anguished Man được bà tôi tặng cho tôi", ông viết. "Không rõ tác giả của bức tranh là ai, nhưng chúng tôi biết rằng tác giả đã trộn máu của chính mình vào sơn và tự tử không lâu sau khi bức tranh hoàn thành… Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng bức tranh gốc được cất giữ ở một nơi an toàn, và tôi không có ý định bán nó".
Robinson nói thêm rằng việc bán bức tranh sẽ "nguy hiểm" vì "nó thực sự sống động và những điều thực sự kỳ lạ sẽ xảy ra với những người ở cùng phòng, hoặc thậm chí cùng ngôi nhà với bức tranh".
Sơn pha máu và tự tử chắc chắn là chất liệu tuyệt vời cho một câu chuyện ma ám, nhưng chính xác thì "những điều thực sự kỳ lạ" mà Robinson nhắc đến là gì?
Robinson đã kể chi tiết về những lần ám ảnh được cho là này trên kênh YouTube của mình, nơi ông ta tuyên bố rằng bản thân có thể nghe thấy tiếng khóc và tiếng rên rỉ trong nhà mình. Ông ta cũng tuyên bố rằng bản thân đã từng nhìn thấy "bóng dáng của một người đàn ông" rình rập mình.
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng vào năm 2016, bản quyền để làm phim dựa trên câu chuyện về bức tranh đã được mua lại - và nếu không có ai khác xác minh những tuyên bố của Robinson về nguồn gốc bức tranh và lời nguyền được cho là thuộc về bức tranh, thì rất có thể câu chuyện này hoàn toàn là hư cấu.