Khả năng đồng cảm của mỗi người là khác nhau, và nguyên nhân một phần chính là do di truyền từ cha mẹ.
Theo Quartz, các nhà khoa học mới đây đã chỉ ra điều đó khi tiến hành cộng tác cùng công ty di truyền học 23andMe nghiên cứu về sự thấu cảm, phân tích ADN của 46.861 người và nhận thấy rằng di truyền học có liên quan đến những khác biệt trong khả năng thấu hiểu cảm xúc của từng người.
Trước đây, các nghiên cứu đã chỉ ra rằng nữ giới có xu hướng dễ đồng cảm với mọi người xung quanh hơn nam giới nhưng họ lại không tìm thấy bất kỳ mối liên hệ nào về mặt di truyền để giải thích cho hiện tượng trên, nên họ buộc phdẫn đến kết luận là do điều kiện xã hội và do môi trường hormone trong tử cung.
Theo đó, các nhà nghiên cứu từ Đại học Cambridge, Viện Pasteur, Đại học Paris Diderot và công ty 23andMe đã đánh giá sự đồng cảm của những người tham gia dựa trên chỉ số cảm thông (EQ - Empathy Quotient). Dựa vào đó, nhóm nghiên cứu có thể đưa ra các đánh giá về sự đồng cảm trong nhận thức (khả năng thấu hiểu những suy nghĩ và cảm xúc của người khác) lẫn sự cảm thông trong tình cảm (phản ứng với cảm xúc của người khác bằng một cảm xúc cá nhân phù hợp).
Biến đổi về di truyền có liên quan đến những thay đổi trong sự đồng cảm của mỗi người.
Trong cuộc nghiên cứu, các nhà khoa học đã tiến hành phân tích thống kê toàn bộ dữ liệu về liên kết gene để chỉ ra rằng biến đổi về di truyền có liên quan đến những thay đổi trong sự đồng cảm của mỗi người. Kết quả nghiên cứu đã được đăng tải trên trang Translational Psychiatry ngày 12/3 vừa qua.
Bằng cách khảo sát 10 triệu biến thể di truyền, Varun Warrier, đồng tác giả dự án và là nghiên cứu sinh của Trung tâm Nghiên cứu bệnh tự kỷ thuộc Đại học Cambridge đã rút ra nhận xét rằng các biến thể nhỏ ấy đã đóng góp khoảng 10% trong những yếu tố dẫn đến sự khác biệt trong khả năng đồng cảm. Song song đó có các nghiên cứu khác cho rằng ảnh hưởng của di truyền đối với biểu hiện của sự đồng cảm chiếm đến hơn 30%, nhưng nhóm nghiên cứu trên đã xác định lại rằng nó chỉ chiếm 10% và xuất phát từ 10 triệu biến thể di truyền mà họ chọn thực hiện nghiện cứu.
Varun Warrier nói: "Tất cả mọi đặc điểm của con người đều có thể di truyền. Ngay cả sự đồng cảm, thứ mà hầu hết mọi người nghĩ rằng không có khả năng di truyền thì lại có thể". Ảnh hưởng của gen thì không có nghĩa là mất đi khả năng điều khiển sự đồng cảm trong tâm hồn, đơn giản chỉ là khó kiểm soát mức độ đồng cảm hơn so với những người được hưởng gen di truyền đồng cảm tốt. Warrier cho biết thêm: "Theo quan điểm của tôi, những người được di truyền sự đồng cảm từ cha mẹ sẽ có khả năng nhìn nhận mọi thứ xung quanh tốt hơn và dễ dàng cảm thông với người khác hơn".
Các nhà nghiên cứu cũng nhận thấy rằng, nếu con cái không được di truyền khả năng đồng cảm nhiều từ cha mẹ thì sẽ có nguy cơ mắc chứng tự kỷ cao. Simon Baron-Cohen, giáo sư phát triển tâm thần học trường Đại học Cambridge kiêm đồng tác giả nghiên cứu, cho biết dự án sẽ giúp hiểu biết thêm về bệnh tự kỷ. Khó khăn trong việc cảm nhận suy nghĩ và cảm xúc người khác "sẽ khiến tâm hồn trẻ bị khiếm khuyết, để lại hậu quả xấu chẳng kém gì các khiếm khuyết vật lý thường gặp khác", ông nói thêm.
Quay lại với Warrier, ông cho rằng việc giải mã hiện tượng di truyền sự đồng cảm có thể giúp xác định được liệu các phương pháp điều trị tâm lý đặc biệt có thật sự hiệu quả với bệnh nhân hay không. Liệu pháp nhận thức hành vi là một ví dụ để cải thiện mối quan hệ giữa các cá nhân với nhau, đồng thời phụ thuộc vào sự nhận thức đồng cảm trong tâm hồn. Ngoài ra, di truyền học còn có thể giải thích vì sao nó hoạt động tốt hơn đối với một số bệnh nhân nhất định.
Dù các DNA có tác động lớn nhưng nếu một ai đó có ít sự đồng cảm thì chúng ta cũng không thể đổ lỗi hoàn toàn là do gen di truyền của họ, môi trường sống, văn hoá, giáo dục cũng là những yếu tố có ảnh hưởng đáng kể đến tình cảm của con người về sau.