George F. Gorman đã phát hiện ra chiếc UFO vào lúc khoảng 9 giờ tối khi đang thực hiện nhiệm vụ huấn luyện cho Lực lượng Vệ binh Quốc gia Bắc Dakota (Mỹ).
Trung úy George F. Gorman là một phi công kỳ cựu, dày dặn kinh nghiệm trong Chiến tranh Thế giới lần thứ Hai nhưng ông đã hết sức choáng váng khi chạm trán với một vật thể lạ trên bầu trời Fargo, Bắc Dakota (Mỹ) vào ngày 1 tháng 10 năm 1948.
Sự kiện được ví như “cuộc không chiến” giữa Gorman và Vật thể bay không xác định (UFO) do những người ngoài hành tinh điều khiển. Đây là một trong những cuộc chạm trán kỳ bí nhất kể từ những ngày đầu tiên hiện tượng này được bàn tán.
Gorman được cho là đã chứng kiến một quả bóng trắng sáng phát ra từ một vật thể có tốc độ dường như hoàn toàn vượt trội hơn so với chiếc P-51 Mustang mà ông đang điều khiển khi đó.
George F. Gorman phát hiện ra vật thể lạ nêu trên vào lúc khoảng 9 giờ tối khi đang thực hiện nhiệm vụ huấn luyện cho Lực lượng Vệ binh Quốc gia Bắc Dakota.
Vật thể lạ cũng được nhìn thấy bởi những người dưới mặt đất nhưng khi Gorman bay đến để đánh chặn ông đã phải đối đầu với một cuộc đua tốc độ cao theo kiểu “mèo vờn chuột” kéo dài suốt 27 phút.
Câu chuyện chính thức được tuyên truyền sau đó là phi công Gorman giàu kinh nghiệm đơn giản chỉ là đã gặp phải một khinh khí cầu dự báo thời tiết phát sáng hoặc bị bối rối trước hiện tượng Sao Mộc bất ngờ tỏa sáng đặc biệt.
Tuy nhiên, lập luận đó không bao giờ thuyết phục được Gorman. Ông đã thẳng thừng nói với bạn bè rằng: “không bao giờ tin rằng mình đã đấu tay đôi với một quả bóng được thắp sáng trong suốt 27 phút”.
Gorman qua đời vào năm 1982 nhưng câu chuyện của ông cho đến nay vẫn là một bí ẩn chưa có lời giải thỏa đáng. Vụ chạm trán bất thường tiếp tục gây xôn xao khi UFO hiện đã trở thành trung tâm bàn tán ở Washington DC gắn với những thuyết âm mưu ngoài lề.
Ba chiếc P-51 Mustang ở thời điểm năm 1945, loại máy bay mà George Gorman đã bay trong cuộc chạm trán với UFO.
Theo lời kể của Chris Lehto, một phi công F-16 giàu kinh nghiệm và cũng là người đã điều tra vụ việc của Gorman thì sự việc bắt đầu khi Gorman và các phi công đồng nghiệp đang trên đường quay trở lại sân bay Hector.
Khi những phi công khác đã tách ra khỏi nhóm, Gorman quyết định ở lại trên không để có thể thực hành bay đêm trên bầu trời không có mây.
Lúc bay sà xuống một sân vận động chật cứng khán giả, nơi đang diễn ra trận đấu giữa North Dakota Bison và Augustana Vikings, Gorman đã phát hiện ra điều gì đó trên bầu trời mà anh không thể giải thích: Đó là một quả cầu ánh sáng nhấp nháy màu trắng.
Gorman quyết định liên lạc với đài kiểm soát không lưu nhưng họ nói rằng chỉ có ông và một chiếc máy bay dân sự Piper Cub ở gần đó.
Lái chiếc P-51 bay lên cao, Gorman tiến hành điều tra nhưng vật thể đột nhiên lao ra ra khỏi chỗ ông, tăng tốc lên khoảng 600 dặm/giờ (965 km/h).
Gorman (trái) cùng với chiếc P-51 từ Phi đội máy bay chiến đấu số 178 tại sân bay Hector.
Những gì diễn ra tiếp theo là khoảng thời gian Gorman lao vào vật thể với tốc độ tối đa trong gần nửa giờ đồng hồ. Bóng của vật thể lạ bao trùm lên cả máy bay của ông và tốc độ dường như vượt trội hoàn toàn chiếc P-51.
Gorman mô tả nó là một vật thể “màu trắng trong và hoàn toàn không có lông tơ ở các cạnh”. Vật thể thực hiện các động tác nhào lộn như xoay 180 độ, leo dốc đột ngột và lao thẳng vào đường bay của ông.
“Nó nhấp nháy và vụt tắt liên tục. Tuy nhiên, khi tôi đến gần, ánh sáng đột nhiên trở nên ổn định và kéo thành vệt sắc nét”, Gorman tường trình lại với các nhà điều tra.
Khi trận “không chiến” diễn ra, các nhân viên kiểm soát không lưu tại tháp điều khiển ở Sân bay Hector cũng phát hiện ra các luồng ánh sáng đó. Phi công và hành khách trên chiếc máy bay dân sự Piper Club cũng chứng kiến cảnh tương tự.
Gorman đã đẩy máy bay của mình đến giới hạn nhưng vẫn không thể sánh được với chiếc UFO.
27 phút kể từ khi cuộc chạm trán bắt đầu, UFO đã lao đi theo chiều thẳng đứng, di chuyển quá xa và với tốc độ nhanh đến nỗi Gorman không thể bám theo và mất luôn dấu vết.
Trong tâm trạng đầy xáo trộn trước sự kiện kỳ bí, Gorman hạ cánh máy bay chiến đấu của mình. Những giờ tiếp theo, ông phải tuyên thệ trước một cuộc điều tra chính thức đầu tiên của Mỹ về UFO mang tên “Project Sign”.
Sử dụng máy đo bức xạ Geiger, các nhà điều tra phát hiện thấy chiếc P-51 Mustang của Gorman bị nhiễm phóng xạ đáng kể nhưng nguyên nhân lại được cho là do độ cao mà ông bay khi đó.
Gorman nói với các nhà điều tra: “Tôi tin chắc rằng đã diễn ra các động tác của một chiếc UFO. Tôi cũng tin rằng vật thể bị chi phối bởi luật quán tính vì gia tốc của nó nhanh nhưng không đột ngột và mặc dù nó có thể quay đầu khá nhanh với tốc độ đáng kể nhưng nó vẫn diễn ra theo một vòng cung tự nhiên”.
“Tôi vẫn đang ở tình trạng thể chất khá tốt và tôi tin rằng không có nhiều phi công có thể chịu được các cú quay đầu và tốc độ bị ảnh hưởng bởi vật thể mà lại vẫn tỉnh táo”.
“Vật thể không chỉ có thể quay đầu và tăng tốc nhanh hơn máy bay của tôi mà còn có thể leo dốc tốt hơn và duy trì được đà leo cao liên tục, vượt xa máy bay của tôi”.
Dự án Project Sign đánh giá Gorman là một “cá nhân chân thành và nghiêm túc”, người “đã rất hoang mang trước trải nghiệm của mình và không cố gắng thổi phồng câu chuyện”.
Trong khi đó, kiểm soát viên không lưu Lloyd D. Jensen cũng được đánh giá là “đáng tin cậy, có cân nhắc và cẩn trọng với những quan sát của mình”. Đồng nghiệp của ông - H.E. Johnson cũng được nhận xét là “nghiêm khắc, ít nói, không thích gây ấn tượng”.
Phi công lái máy bay dân sự Piper Cub, tiến sĩ L.N. Cannon được đánh giá là có tinh thần “cảnh giác cao, nhanh trí và rất có năng lực” nhưng ông được cho là “đã không ấn tượng với vụ việc”. Thay vào đó, ông tin rằng vật thể chỉ đơn giản là một máy bay chiến đấu của Canada.
Các nhà điều tra của Project Sign ban đầu tin rằng “có điều gì đó đáng chú ý” đã xảy ra vào đêm hôm đó trên bầu trời Fargo. Tuy nhiên, các cuộc điều ra về UFO sau này trong Dự án Grudge và Dự án Blue Book nhận thấy vụ việc cần được đánh giá lại và xếp nó vào dạng đơn giản “chỉ là một khinh khí cầu thời tiết”.
Mustang P-51 - loại máy bay tương tự như chiếc Gorman đã bay đêm đó năm 1948 - tại Sân bay Hector
Mặc dù vậy, đối với nhiều người, những giải thích nêu trên vẫn chưa thỏa đáng. Họ tin rằng câu chuyện của Gorman phải là một cuộc đối đầu sớm bất thường với UFO.
Gorman chưa bao giờ công khai kể về “cuộc gặp gỡ” bất thường trên bầu trời hôm đó sau những ồn ào ban đầu. Ông từng bị đe dọa sẽ phải đối diện với tòa án binh nếu làm như vậy.
Thế nhưng, câu chuyện của Gorman là một mảnh ghép khác về UFO.
Các quan chức Mỹ đã bác bỏ việc tồn tại UFO khi kết thúc Dự án Blue Book vào những năm 1960 và nói rằng “chẳng có gì được nhìn thấy”.
Tuy nhiên, dù 5 thập kỷ đã qua, cuộc tranh luận hiện đã quay trở lại và đang được coi là một vấn đề an ninh quốc gia nghiêm trọng đối với nước Mỹ.
Chủ đề mà trong nhiều thập kỷ được coi là có hại và lập dị thì giờ đây đang được các nhân vật rất cao cấp, gồm cả cựu Tổng thống Bill Clinton và Barack Obama nói đến một cách công khai.
Các nhà lập pháp Mỹ đã cho phép Lầu Năm Góc báo cáo về UFO sau khi một loạt video tuyệt đẹp bị rò rỉ cho thấy các cuộc chạm trán quân sự với các vật thể lạ thời gian gần đây.
Washington cũng đang thúc đẩy các cuộc thảo luận liên quan tới UFO cùng việc đề xuất một dự luật mới nhằm bảo vệ các nhân chứng.