Urbino, một thành phố nhỏ ở vùng Marche, miền trung Italia nhưng không được nhiều khách du lịch chú ý. Nhưng nếu trở lại thế kỷ 15, đây là một cường quốc của thời kỳ Phục hưng.
Thành phố Urbino.
Người cai trị khu vực, cũng chính là Federico da Montefeltro, là một trong những nhà lãnh đạo có văn hóa nhất của Italia.
Điều đáng chú ý là đã qua 6 thế kỷ nhưng Urbino trông không khác quá nhiều nếu không muốn nói là giống hệt những gì Federico xây dựng trước đây.
Các quán bar cổ điển với mái hiên thời Phục hưng, những con đường dốc dành cho ngựa chứ không phải ô tô, hay toà lâu đài Palazzo Ducale dành cho cho Federico với tòa tháp đôi tinh xảo nằm trên rìa đồi.
Toà lâu đài Palazzo Ducale
Những toà nhà xây dựng từ thời Phục hưng vẫn còn nguyên vẹn
Palazzo Ducale được xây dựng ở vị trí đẹp, dường như bất khả xâm phạm. Những bức tường cao chót vót, các ban công, ngọn tháp. Bên trong bức tường là sân vòm nhỏ xinh, khu vườn xanh mát, thư viện công cộng mở cửa cho người dân Urbino.
Ở tầng trên, các nghệ sĩ như Botticelli đã trang trí những cánh cửa khảm nghệ thuật, treo trên tường là một số bức tranh của nghệ sĩ nổi bật có tư tưởng tiên tiến thời bấy giờ. Những bức tranh cổ đó vẫn còn nguyên vẹn cho đến ngày nay.
Ngày nay, Palazzo Ducale là bảo tàng của vùng Marche và là bảo tàng được ghé thăm nhiều thứ 28 ở Italia. Bên trong lưu giữ nhiều tác phẩm nghệ thuật của Raphael, Giovanni Santi, Titian, Paolo Uccello và Piero della Francesca...
Nói đến Urbino không thể không nhắc đến Raphael được xem là bậc thầy vĩ đại của làng hội họa thời Phục hưng. Căn nhà Raphael, cách Palazzo Ducale 5 phút đi bộ vẫn mở cửa chào đón công chúng.
Bức tranh của danh hoạ Raphael
Trong phòng ngủ của Raphael treo bức bích hoạ "Madonna and Child" do ông vẽ khi còn ở độ tuổi thiếu niên.
Danh hoạ nổi tiếng từng chia sẻ rằng Urbino chính là cơ sở cho tầm nhìn của ông về cái đẹp.
Trong khi rất nhiều thành phố thời Phục hưng khác của Italia bị các vùng ngoại ô hiện đại làm lu mờ, hay khách du lịch đông quá mức thì Urbino vẫn giữ nguyên hình hài.
Luigi Gallo, phòng trưng bày nghệ thuật bên trong cung điện của Federico cho biết: "Vị trí địa lý của thị trấn giúp nơi này bảo tồn hoàn toàn trung tâm lịch sử, cứu nơi này khỏi những dự án xây dựng lớn. Ở đây vẫn giữ được mọi vẻ đẹp, công trình kiến trúc trong thời kỳ Phục hưng".
Trung tâm lịch sử chỉ chiếm chưa đầy 1km vuông nhưng lại là nơi tập trung nhiều di sản, dấu ấn về lịch sử, văn hoá, nghệ thuật và kiến trúc châu Âu.