Trong cuốn Chronicum Anglicanum ("Biên niên sử nước Anh") của Ralph vùng Coggeshall và cuốn Historia rerum Anglicarum ("Lịch sử các vụ việc nước Anh") của nhà sử học William vùng Newburgh, có một câu chuyện ấn tượng miêu tả một sự kiện xảy ra tại làng Woolpit ở hạt Suffolk, tại một thời điểm nào đó vào thế kỷ 12, thời vua Stephen (1135-54) hoặc Vua Henry II (1154-1189), tùy phiên bản chọn dùng.
Tác giả Coggeshall kể rằng ông thường được nghe kể câu chuyện này từ De Calne, một người trong cuộc, trong khi nhà sử học William chia sẻ ông tin câu chuyện này do có "rất nhiều nhân chứng đáng tin".
Woolpit được đặt tên theo từ "wulf-pytt" trong tiếng Anh cổ, hay "wolf-pit" trong tiếng Anh hiện đại, nghĩa là các hố sâu dùng bẫy sói. Truyện kể rằng vào một vụ mùa thu hoạch nọ, hai đứa trẻ bí ẩn, một nam một nữ, đã thình lình xuất hiện từ một trong những cái hố này.
Chúng dường như xuất hiện từ hư vô. Chúng nói một thứ ngôn ngữ khó hiểu, mặc trang phục kỳ lạ, không ăn không uống, và sở hữu một làn da màu xanh lục. Có vẻ chúng không đến từ thế giới này.
Hai đứa trẻ dường như xuất hiện từ hư vô. (Ảnh: Internet).
Dân làng nhìn chúng như thể họ chưa từng thấy bất cứ thứ gì như vậy trước đây. Cũng dễ hiểu vì hai đứa trẻ mặc quần áo bằng chất liệu lạ kỳ và sở hữu làn da xanh. Không ai có thể giao tiếp với chúng do bất đồng ngôn ngữ. Hai đứa trẻ được dẫn về nhà một địa chủ ở địa phương, Ngài Richard de Calne.
Cảm thấy lạ lẫm và cách biệt với thế giới xung quanh, chúng rất buồn và khóc trong nhiều ngày. Chúng từ chối ăn hay uống bất cứ thứ gì được mang tới, nhưng trông có vẻ đói. Chỉ khi ai đó mang đến "món đậu tươi còn nguyên cuống" thì cả hai ăn lấy ăn để. Chúng chỉ sống bằng những hạt đậu trong nhiều tháng trời. Về sau chúng bắt đầu biết ăn bánh mì.
Thời gian trôi qua, sức khỏe cậu bé ngày càng trở nên suy nhược. Cậu đầu hàng bệnh tật rồi qua đời. Cô bé dường như thích nghi tốt hơn với môi trường chung quanh.
Cô mất dần làn da màu xanh, và trở nên khỏe mạnh. Cô học tiếng Anh để giao tiếp với xã hội. Sau này, cô thậm chí còn cưới một người đàn ông địa phương.
Mọi người hỏi cô về quá khứ của mình và nơi cô đến, nhưng mọi thứ cô nói chỉ càng làm danh tính của cô thêm phần bí ẩn. Cô cho biết cô và em trai đến từ "một vùng đất không có ánh sáng Mặt Trời", mà là một loại ánh sáng chạng vạng trường kỳ. Tất cả cư dân ở đây đều có làn da màu xanh.
Cô không chắc quê nhà cô nằm ở đâu. Tuy vậy, cô nhớ rằng có một vùng đất "phát quang" khác, ngăn cách với thế giới của cô bởi một "con sông dài rộng".
Cũng chưa rõ làm cách nào những đứa trẻ này xuất hiện trong cái hố.
Cô gái trẻ nói cô và em trai đang chăn gia súc phụ cha thì bầy gia súc đi vào một hang động. Họ đi theo chúng vào hang và nghe thấy tiếng chuông bên trong. Họ lang thang trong bóng tối một thời gian dài cho đến khi tiến đến miệng hang và bất chợt bị chói lóa mắt bởi luồng ánh sáng cực đại.
Ánh sáng mặt trời và mức nhiệt độ không khí bất thường khiến họ mệt mỏi nên phải dừng chân nghỉ một lúc. Sau đó họ nghe thấy giọng nói, bắt gặp một nhóm người lạ hoắc nên đã ba chân bốn cẳng trốn chạy. Tuy nhiên, hai đứa trẻ không thể tìm thấy cửa hang nên đã bị bắt lại.
Hai đứa trẻ mặc quần áo bằng chất liệu lạ kỳ và sở hữu làn da xanh. (Ảnh: Internet).
Rất nhiều lời giải thích đã được đưa ra cho danh tính bí ẩn của hai đứa trẻ.
Một số cho rằng hai đứa trẻ là người nhập cư từ vùng Flanders (Bỉ) bị bức hại. Cha mẹ chúng đã bị sát hại và chúng phải trốn trong rừng cây.
Giả thuyết này có thể giải thích cho loại trang phục kỳ lạ chúng mặc trên người, nhưng không giải thích được việc chúng nói một thứ ngôn ngữ kỳ dị. Thực ra người dân địa phương cũng có thể nhận ra nếu đó là người Flanders.
Số khác phỏng đoán rằng nguyên nhân gây xanh da có thể là do tình trạng thiếu chất dinh dưỡng hoặc ngộ độc asen. Từng có vụ việc một người chú âm mưu ám sát đứa cháu bằng chất độc, nhưng tin đồn này chưa từng được xác nhận.
Một tấm biển ở làng Woolpit, miêu tả truyền thuyết về hai đứa trẻ từ thế kỷ thứ 12. (Ảnh: Wikimedia Commons).
Đối với ngôn ngữ lạ và quần áo của những đứa trẻ này thì sao? Nhiều nhà sử học cho rằng chúng có thể là con của những người nhập cư Flemish đã bị giết bởi Vua Stephen hoặc Vua Henry II. Do đó, những gì mà dân làng ở Woolpit cho là “ngôn ngữ lạ” thực ra có thể là tiếng Hà Lan.
Như Ancient Origins giải thích, một số người cho rằng làn da xanh lục, quần áo kỳ lạ và ngôn ngữ khó hiểu của trẻ em là dấu hiệu chắc chắn rằng chúng đến từ ngoài vũ trụ. Giả thuyết này dường như lần đầu tiên được đưa ra vào thế kỷ 17, khi Robert Burton viết trong cuốn The Anatomy of Melancholy (1621) rằng những đứa trẻ xanh của Woolpit “từ trên trời rơi xuống”.
Mặc dù có rất ít bằng chứng chứng minh giả thuyết này, nhưng chắc chắn là có một số điểm trùng lặp giữa câu chuyện về những đứa trẻ xanh của Woolpit và những mô tả hiện đại về người ngoài hành tinh.
Tất nhiên, cũng có một số người nói rằng Green Children of Woolpit chưa bao giờ tồn tại.
Liệu có khả năng những đứa trẻ bí ẩn này đã đến thế giới chúng ta thông qua một cửa sổ thời gian, một chiều không gian khác hay đến từ thế giới dưới lòng đất? Qua nhiều năm, rất nhiều người đã đắn đo loại câu hỏi này, nỗ lực tìm kiếm một cách giải thích cho một sự kiện kỳ dị trong quá khứ xa xưa.