Liam Hoekstra treo chân vào xà, chúc ngược đầu xuống đất và nhẹ nhàng thực hiện bài tập co duỗi trong không trung, vạt áo rơi để lộ khoảng bụng rắn rỏi với những thớ thịt săn chắc. “Sức mạnh cơ bắp” của cậu bé 19 tháng tuổi có cân nặng chưa đến 10 kg khiến ai cũng phải ngỡ ngàng.
Thực chất, sức khỏe phi thường của Liam là hậu quả của một loại bệnh đột biến gen hiếm gặp, tạm gọi là “hội chứng tăng trưởng cơ”. May mắn là việc cơ bắp phát triển rắn rỏi hơn bình thường này không tác động xẩu đến tim cũng như để lại ảnh hưởng nào có hại nào cho sức khỏe.
Liam có một thân hình săn chắc cuồn cuộn mà bất cứ vận động viên thể hình nào cũng phải thèm thuồng mơ ước: khối lượng cơ nhiều hơn mức trung bình 40%, quá trình trao đổi chất diễn ra nhanh, cơ thể gần như không có mỡ. Đấy là chưa kể sức khỏe và sự lanh lẹ của Liam đều xếp vào dạng phi thường.
“Ngay từ hồi 5 tháng tuổi Liam đã biết tập bài kéo dây tạ một cách thuần thục” - mẹ nuôi Dana Hoekstra sống tại Roosevelt Park, Mỹ kể về cậu con trai một cách tự hào.
“Chạy nhanh như gió, nhanh nhẹn như một con mèo, có thể nhấc những đồ vật nặng mà không đứa trẻ nào bằng tuổi nó làm được. Liam ăn khỏe như thể bụng cậu nhóc là thùng không đáy, vậy mà không béo và cũng không lên cân. Cứ sau 4 tiếng tôi lại phải chuẩn bị cho nhóc ăn 1 bữa tú hụ”.
Đối với các nhà khoa học, bệnh của Liam không đơn thuần chỉ là một hiện tượng y học thông thường. Rồi đây, những bí mật về sự tăng trưởng và thái hóa cơ bắp hy vọng sẽ lần lượt được “hóa giải”, mở đường phát kiến phương thuốc mới cho những căn bệnh suy tổn loãng xương, rã cơ...
Liam Hoekstra đu trên tay bố mẹ lúc cậu 19 tháng tuổi (Ảnh: lsj.com) |
Tuy nhiên với Liam, “sức khỏe Héc-quyn” tiềm ẩn một nguy cơ lớn: cơ thể trẻ sơ sinh và trẻ chập chững biết đi cần mỡ để phục vụ quá trình tăng trưởng não và hệ thần kinh trung ương. Thiếu mỡ không chỉ khiến đứa trẻ lớn chậm lại mà còn làm hệ thần kinh trung ương bị hư tổn - tiến sĩ Erlund Larson, bác sĩ nội khoa bệnh viện Hackley cho biết.
“Hội chứng tăng trưởng cơ” lần đầu tiên được ghi nhận ở gia súc và chuột vào cuối những năm 1990. Ở người, trường hợp đầu tiên mắc bệnh là một cậu bé người Đức được phát hiện vào năm 2004. Căn bệnh này quá hiếm gặp đến mức cho tới nay, ngay chính giới y học cũng chưa thể xác định toàn thế giới có bao nhiêu bệnh nhân.
Một điều ngạc nhiên hơn, “Héc-quyn bé nhỏ” Liam bị sinh non tới 4 tuần, với 1 lỗ hở khá nguy hiểm trên tim. Lúc mới chào đời, cậu nhóc còn bị chàm, thận lớn, cơ thể kháng lactoza (chất sữa đường) và dạ dày đổ ngược khiến cơ thể ói mửa vài lần mỗi ngày.
Khi đó, chẳng ai nghĩ cậu nhóc bị mẹ đẻ bỏ rơi có thể sống sót khỏe mạnh như người thường, chứ đừng nói đến chuyện trở thành biểu tượng của sức mạnh cơ bắp. Ấy thế mà chỉ 2 ngày sau khi sinh, Liam có thể đứng lên vững chãi nếu có ai đó đỡ tay để giữ thăng bằng. Tim và thận cũng dần bình phục trong vài tháng, còn bệnh nôn mửa chỉ mới chấm dứt cách đây vài tuần.
8 tháng tuổi, Liam chống đẩy, hít đất thành thạo. Một tháng tiếp nữa thì tự trèo lên xuống các bậc cầu thang
Gia đình nhà Hoekstra cho biết, cho dù cậu con nuôi bé nhỏ của họ phi thường đến cỡ nào thì họ cũng chỉ mong cậu có sống một cuộc giản dị, bình thường. Họ đã thẳng thừng bác bỏ gợi ý của một số bạn bè, nửa đùa nửa thật rằng nên hướng Liam theo nghiệp thể thao hoặc mời chào các hợp đồng quảng cáo.
Tuy nhiên, để phục vụ mục đích nghiên cứu khoa học thì họ sẵn sàng.
Hải Minh