Tàu Titanic đã đâm vào một tảng băng trôi vào 11 giờ 40 tối 14/4/1912. Giả thuyết chính thức cho rằng con tàu đã đi với tốc độ cao và va chạm với tảng băng.
Tuy nhiên, không phải ai cũng chấp nhận điều này. Sau đây là 6 giả thuyết khác do những người thích tìm hiểu về bí ẩn thảm họa Titanic đưa ra.
Tàu Titanic
Lửa đã bắt đầu cháy bên trong hầm than thậm chí từ trước khi tàu ra khơi. Cuối cùng hỏa hoạn đã gây ra một vụ nổ và khiến tàu đâm vào tảng băng trôi. Ray Boston, người nghiên cứu về tàu Titanic suốt 20 năm qua, cho rằng lửa đã cháy ở bên trong khoang thứ 6 vào ngày 2/4 và người ta đã không thể dập tắt. Chủ tàu, John Pierpont Morgan, quyết định để tàu Titanic chạy nhanh đến New York, cho khách xuống tàu, rồi sau đó dập lửa. Chính vì vậy, theo ông, tàu đã được cho ra khơi với một đám cháy. Có thể đây là lý do khiến thuyền trưởng Edward John Smith từng lo sợ tàu có thể bị nổ tung trước khi đến New York. Đó cũng là lý do vì sao Titanic chạy với tốc độ cao vào ban đêm, khi nguy cơ đâm phải băng đặc biệt lớn, bất chấp cảnh báo về băng trôi.
Một số người cho rằng băng trôi không thể đánh chìm con tàu huyền thoại, mà nó bị tàu ngầm của Đức phá hủy bằng ngư lôi. Chỉ huy tàu ngầm Đức được cho là có liên quan đến một trong những chủ nhân của Titanic. Nhưng giả thuyết này không có nhiều bằng chứng thuyết phục. Cả hành khách và thủy thủ đoàn sống sót không hề nhận thấy có ngư lôi lao vào tàu.
Lord Canterville, nhà sử học đi trên tàu Titanic, đã mang theo một chiếc quách chứa xác ướp của một nữ tu Ai Cập cổ. Do xác ướp có giá trị lịch sử và văn hóa lớn, người ta cho rằng nó nên được được đặt gần đài chỉ huy của thuyền trưởng, thay vì trong khoang chứa hàng. Những người ủng hộ giả thuyết này cho rằng xác ướp đã gây tác động đến quyết định của thuyền trưởng Smith. Kết quả là ông đã không quan tâm đến vô số cảnh báo về băng, không cho con tàu chạy chậm lại.
Trong cuốn tiểu thuyết Good as Gold, Lady Louise Patten, cháu gái của sĩ quan cấp cao Charles Lightoller trên tàu Titanic, cho biết thủy thủ đoàn đã dành nhiều thời gian để tránh băng trôi. Tuy nhiên, hạ sĩ quan Robert Hichens, người cầm lái, đã hoảng loạn và lái tàu nhầm hướng, khiến tàu đâm phải tảng băng trôi. Thông tin này đã được gia đình Lightoller, sĩ quan cấp cao nhất sống sót trong vụ đắm tàu, giữ bí mật gần 100 năm sau. Trên thực tế, Lightoller là người duy nhất biết sự thật, nhưng che giấu thông tin do sợ chủ tàu White Star Line có thể bị phá sản. Người vợ Sylvia sau này biết sự thật đã kể lại cho cháu gái. Theo Lady Patten, tàu Titanic đã chìm rất nhanh bởi nó không thể giảm tốc độ ngay sau vụ va chạm.
Có giả thuyết cho rằng Titanic muốn giành giải Blue Riband, giải thưởng danh giá cho tàu vượt Bắc Đại Tây Dương nhanh nhất. Có rất nhiều người ủng hộ giả thuyết này, trong đó có nhiều nhà văn. Năm 1912, giải thưởng này được tàu RMS Mauretania của hãng Cunard Line (Anh) nắm giữ. Cunard là đối thủ chính của White Star Line. Nhiều người cho rằng Bruce Ismay, Chủ tịch của White Star Line, đã thuyết phục thuyền trưởng Smith đến New York sớm hơn 1 ngày so với dự kiến để có thể giành giải thưởng. Đó là lý do vì sao Titanic chạy nhanh trong vùng biển nổi tiếng nguy hiểm. Nhưng giả thuyết bị bác bỏ bởi Titanic không thể đạt đến tốc độ phá kỷ lục 26 hải lý như RMS Mauretania.
Một nghiên cứu được công bố gần đây cho thấy tảng băng làm chìm tàu Titanic đã bị đẩy vào lộ trình tử thần đó bởi hiện tượng mặt trăng đến gần trái đất nhất trong vòng 1400 năm. Theo đó, hiện tượng này đã tạo ra siêu thủy triều vào ngày 12/1/1912, làm ngập và cuốn trôi cả một vùng băng rộng lớn ở ngoài khơi Canada, khiến chúng trôi nổi về phía nam 3 tháng trước khi xảy ra thảm họa Titanic. Chính siêu thủy triều đã đánh bật một lượng lớn băng trôi ra khỏi các vùng nước nông ở Labrador và Newfoundland, cuốn chúng vào trong các dòng chảy đang nam tiến, và “nhảy xổ” vào đường đi của tàu Titanic.