13 năm tham dự cuộc thi ăn, Joey Chestnut đã liên tục giành chiến thắng 12 lần. Thành công của anh đã thu hút sự chú ý của giới khoa học. Họ cho rằng anh chiến thắng là nhờ vào di truyền, tâm lý và chăm chỉ luyện tập.
Joey Chestnut được xem là Michael Jordan (cựu cầu thủ bóng rổ chuyên nghiệp nổi tiếng của Mỹ) trong lĩnh vực thi ăn. Nhưng xem anh thi đấu (ăn) thật sự đau khổ. Bạn không được ngắm nhìn vẻ đẹp mạnh mẽ của các vận động viên ưu tú như Roger Federer hay Lionel Messi. Thay vào đó, mọi khoảnh khắc Joey Chestnut ăn đều cảm thấy như bị tra tấn tàn khốc - bạn gần như không thể đặt mình vào vị trí của anh - ăn bịt miệng, chịu đựng mọi sự nhăn nhó; má phính lên với những mẩu thức ăn vụn và thực quản tắc nghẹn với những miếng thịt.
Vào ngày 4/7 vừa qua, Chestnut đã cố gắng giành lấy chiến thắng lần thứ 13 của mình cùng chiếc cúp và giải thưởng trị giá 10.000 USD trong Cuộc thi ăn bánh mì kẹp xúc xích, một giải đấu lớn. 13 năm qua, Chestnut đã giành chiến thắng 12 lần, chỉ thua một lần vào năm 2015. Kỷ lục của "người đàn ông ăn" California là 74 chiếc xúc xích trong 10 phút, đạt được vào năm 2018.
Joey Chestnut được xem là Michael Jordan trong lĩnh vực thi ăn.
Nếu ăn uống là một nghệ thuật, anh chắc chắn là một nghệ sĩ tài ba. Nhưng điều gì khiến anh ăn giỏi như vậy? Giống như tất cả các vận động viên siêu phàm, đó là sự kết hợp của tài năng, tâm lý và luyện tập chăm chỉ.
"Tôi luôn là một người ăn rất nhiều", Chestnut nói. "Chúng tôi có 6 anh chị em, 2 nữ và 4 nam. Và bốn chàng trai, chúng tôi luôn cạnh tranh trong mọi thứ... Tôi luôn là người ăn nhiều trong gia đình. Tôi chỉ thích ăn nhiều. Ở nhà, ăn nhiều không bị coi là một điều gì tồi tệ - mặc dù những người khách đến nhà tôi đôi khi bị sốc". Năm 21 tuổi, anh trai của Chestnut đã đăng ký cho anh tham gia cuộc thi đầu tiên.
Chestnut cũng phải luyện tập cho các kỳ thi của anh. Phương pháp luyện tập của anh thường là lần sau lại cố gắng ăn nhiều hơn lần trước một chút. "Một khi tôi cảm thấy đói, cơ thể tôi sẽ được hoàn toàn làm sạch bằng nước chanh và nước lọc", Chestnut giải thích. Ngoài luyện ăn, anh cũng luyện chạy giúp anh cảm thấy dễ thở hơn.
Trong những cuộc thi, anh sẽ tự quay video và sau đó đánh giá, phát hiện ra những thiếu sót của mình, chẳng hạn như quá căng thẳng, cần chậm lại, hay cơ bắp hơi yếu. "Nếu hàm của tôi chậm lại, hoặc thực quản chậm lại, nghĩa là tôi cần phải cắn những miếng nhỏ hơn, thậm chí dùng tay để xé nhỏ thức ăn thật nhanh".
Chestnut cũng có thể có những lợi thế tự nhiên trong việc trở thành "vô địch ăn". Dạ dày thường có kích thước gần bằng hai nắm tay để cạnh nhau, một dọc, một ngang, David Metz, bác sĩ tiêu hóa tại Bệnh viện Đại học Pennsylvania nói. Những người ăn nhanh dường như không có một loại phản xạ cảm giác như hầu hết mọi người - đó là phản xạ khi thức ăn trong dạ dày đầy thì não ra lệnh ngừng ăn.
Năm 2007, Metz là đồng tác giả của một nghiên cứu đã sử dụng tia X để so sánh cách thức đường tiêu hóa của một người ăn giỏi đẳng cấp thế giới khác với một người bình thường như thế nào. Các nhà nghiên cứu phát hiện ra rằng dạ dày của người tham gia các cuộc thi ăn có thể có khả năng tạo thành một túi khổng lồ chứa thức ăn vô tận, chất đống trong thực quản, và có thể giãn ra. "Một số người có khả năng đó và một số người không có. Nhưng chúng ta cũng có thể luyện cho dạ dày", Metz nói.
"Con người là một loài tiến hóa", Metz tiếp tục. "Ngay từ đầu, khi bạn ăn, bạn ăn nhiều nhất có thể bởi vì bạn không bao giờ biết khi nào bữa ăn tiếp theo sẽ đến... Và vì vậy, nếu bạn có một dạ dày dẻo dai, co giãn, thoải mái có thể chứa rất nhiều thức ăn mà không làm bạn nôn, bạn sẽ có thể ăn nhiều". Kỹ năng này ở một số người có thể không cần thiết nữa, nhưng với Chestnut, kỹ năng này vẫn tồn tại.
Chestnut - có biệt danh là "Jaws", - cũng có phần cổ dày hơn so với hầu hết những người khác, nhưng đó không phải là gene, mà là anh đã luyện tập. Anh khiến các cơ bắp nhỏ ở hàm và cổ họng mở ra khi thức ăn nhồi vào. Anh cũng luyện tập ngẩng đầu qua lại, đeo lên người chiếc túi nặng. Bằng cách tập thế này, các động mạch cổ của anh trở nên căng như thể anh là một vận động viên cử tạ. Và trong cuộc thi, chúng sẽ giúp tất thức ăn đưa vào miệng đương nhai nhanh chóng, không sót lại miếng nào sau cổ họng, nếu không anh sẽ buồn nôn hoặc nghẹn thở.
Giống như các đối thủ khác, Chestnut sẽ đứng trong các cuộc thi để dạ dày có nhiều không gian hơn, và anh ta sẽ liên tục di chuyển lên xuống, khiến ngực và dạ dày "chuẩn bị tinh thần" để tăng tốc độ truyền thức ăn xuống dạ dày.
Ngoài ra, còn một yếu tố nữa góp phần vào thành công của Chestnut. Đó là ngay từ nhỏ, sinh ra trong gia đình, anh đã luôn luôn được rèn luyện cho các cuộc thi kiểu "ăn nhanh và nhiều" như thế này.
"Tôi muốn xem tôi có thể tiến xa chừng nào trong sự nghiệp ăn", Chestnut nói, trước đây anh từng là nhà quản lý xây dựng. "Tôi biết tôi có khả năng ăn hơn 74 chiếc xúc xích. Nó khiến tôi hạnh phúc; đó là một điều kỳ lạ ... đó là cả quá trình nạp lượng calo lớn và nhanh vào cơ thể. Tôi thích toàn bộ quá trình đó. Và tôi thích cảm giác no. Tôi thích thắng mọi người - đó là một chứng nghiện kỳ lạ".