Nếu bạn là bệnh nhân đang điều trị tại Trung tâm Dưỡng lão và phục hồi Steere, Rhode Island, Mỹ, bạn phải hết sức cẩn thận với một vị khách không mời: chú mèo trắng đốm nâu vàng tên là Oscar.
Không phải do Oscar không thân thiện mà vì theo lời bác sĩ David Dosa làm việc ở đó, Oscar có một khả năng vô cùng đặc biệt có thể tiên đoán những cái chết sắp diễn ra. Cứ vài tiếng đồng hồ trước khi người bệnh chuẩn bị qua đời, con mèo lại nhảy lên giường người đó và nằm bên cạnh mặc dù nó hiếm khi chơi với bất kỳ ai. Các nhân viên ở nhà dưỡng lão ghi nhận Oscar đã dự đoán chính xác ít nhất 50 ca tử vong trong vòng 5 năm. Điều gì có thể giải thích cho sức mạnh kỳ lạ của Oscar?
Trong một phân tích về Oscar được công bố trên tạp chí khoa học Skeptical Inquirer, nhà nghiên cứu Joe Nickell đã đưa ra vài luận điểm khoa học xung quanh khả năng đầy kinh ngạc này. Theo đó, một số câu hỏi đáng chú ý là: Oscar có mặt đúng tại thời điểm diễn ra cái chết hay trong vòng vài phút hoặc vài giờ? Sự xuất hiện của nó được ghi nhận ở tất cả các trường hợp tử vong hay chỉ với một số người? Nó đứng cạnh giường một người bệnh cụ thể và kêu lên để cảnh báo y tá hay chỉ vô tình lang thang đến đó trước khi xảy ra chuyện?
Chú mèo Oscar
Tuy chưa thu thập được đầy đủ dữ liệu cho các câu hỏi đó nhưng nếu Oscar thực sự đến thăm những bệnh nhân sắp chết thường xuyên hơn so với người khác, các chuyên gia có thể giải thích hiện tượng này dựa trên cơ sở khoa học.
Có khả năng hành động của Oscar chỉ đơn giản là cảnh báo y tá và nhân viên y tế tình trạng hiện tại của bệnh nhân. Ví dụ, với người đang hấp hối, tần suất hoạt động, đi lại trong phòng sẽ nhiều hơn (lý do là các nhân viên y tế thường xuyên phải chú ý, quan tâm theo dõi). Oscar có thể rất hay đến cạnh giường người bệnh, đơn giản chỉ là vì nó cảm nhận thấy điều gì đó bất thường.
Trong thế giới động vật, không ít loài tồn tại khả năng cảm nhận và phản ứng với các tín hiệu khó phát hiện xung quanh. Điều tương tự từng được chứng minh với trường hợp của con ngựa nổi tiếng toàn thế giới Clever Hans vào những năm 1800. Hans không chỉ biết đếm mà còn xác định được thời gian, đọc và viết theo chính tả.
Tuy nhiên, trong một nghiên cứu năm ngoái, các nhà khoa học cuối cùng cũng tìm ra mấu chốt vấn đề. Họ nhận ra rằng Hans đã phản ứng với hệ thống tín hiệu vô thức từ huấn luyện viên của mình. Ở những câu hỏi về các ngày trong tuần, nghĩa của một từ, hoặc câu hỏi về toán học, người huấn luyện sẽ thực hiện các động tác tinh tế rất khó phát hiện (đôi khi chỉ đơn thuần là sự thay đổi nét mặt) mà chỉ có Hans nhận ra và thực hiện.
Trở lại trường hợp của Oscar, nếu chú mèo cứ đi lang thang quanh các phòng, khả năng tiếp xúc với nhiều người, trong đó bao gồm cả bệnh nhân sắp chết là khá cao và như vậy, điều này chỉ mang tính ngẫu nhiên, tình cờ. Tuy nhiên, Dosa và nhiều người khác lại khẳng định ngược lại.
Trước đây, từng có một nghiên cứu khá thú vị cho thấy chó là loài vật có thể phát hiện bệnh ung thư cùng vài căn bệnh khác, tuy tỷ lệ thành công không phải là cao. Mặc dù không mang khả năng ngoại cảm nhưng thay vào đó, chiếc mũi siêu nhạy của chúng giúp phát hiện dấu hiệu bệnh hết sức mờ nhạt xuất hiện trong quá trình cơ thể phản ứng lại với bệnh, Giống như chó, Oscar cũng có khả năng ngửi mùi như vậy. Các loại hóa chất tiết ra từ cơ thể khi hấp hối sẽ kích hoạt một phản ứng nhưng không rõ ràng vì vô số mùi hỗn tạp khác trong bệnh viện như hoa, thực phẩm, thuốc, dung dịch vệ sinh… đã che giấu “mùi hương chết” đó.
Cho đến nay, câu chuyện của mèo Oscar vẫn chưa thể giải thích rõ ràng bằng khoa học và vì thế, niềm tin Oscar đáng yêu thực sự là một kẻ giết người hàng loạt, reo rắc cái chết đến những nơi mà nó đi qua vẫn tiếp tục tồn tại.