Chúng ta biết rằng gió là sự chuyển động của luồng không khí, hình thành bởi sự thay đổi của áp suất khí quyển, thường đi từ nơi có áp suất cao đến áp suất thấp.
Việc xây dựng 1 cấu trúc lên đồng nghĩa với việc ngăn chặn dòng chảy bình thường của gió và thường gây ra 2 hiện tượng phổ biến sau:
- Hiệu ứng Downdraught, nghĩa là khi gió va vào 1 tòa nhà, bị chặn lại, không còn nơi nào khác để đi, chúng sẽ bị đẩy xuống, đẩy lên hoặc đi vào các cạnh của tòa nhà. Áp lực không khí đi xuống làm tăng tốc độ gió ở khu vực bên dưới công trình
- Hiệu ứng Venturi - Chúng ta hình dung là khi dốc ngược chai nước xuống, vì phần cổ chai bé, áp lực nước chảy ra mạnh hơn so với khi chúng ta dùng 1 cái chai có đầu và đít giống nhau về kích thước
Khi gió thổi qua phạm vi hẹp giữa các tòa nhà, áp lực sẽ giảm và tốc độ gió gia tăng.
Nói cách khác, khi chất lỏng đi qua vị trí hẹp của đường ống, áp lực ban đầu sẽ giảm, nhưng đồng thời vận tốc gia tăng. Và cũng tương tự như vậy với gió, khi gió thổi qua phạm vi hẹp giữa các tòa nhà, áp lực sẽ giảm và tốc độ gió gia tăng.
Thông thường khi xây dựng 1 tòa nhà, ngoài rất nhiều tính toán khác, người ta phải mô phỏng mô hình gió tác động đến tòa nhà đó nhằm thứ 1 là đảm bảo cho tính nguyên vẹn, an toàn của tòa nhà, thứ 2 là hạn chế việc xảy ra các hiện tượng vừa nêu.
Tùy vào mức độ mạnh yếu của các hiệu ứng mà gió trên mặt đất có thể mạnh gấp đôi so với lúc nó di chuyển ở trên cao.
Những hiệu ứng đề cập bên trên có thể là mối nguy hiểm đe dọa an toàn của những người sinh sống và làm việc bên dưới tòa nhà. Tùy vào mức độ mạnh yếu của các hiệu ứng mà gió trên mặt đất có thể mạnh gấp đôi so với lúc nó di chuyển ở độ cao vài chục mét phía trên.
Ví dụ, một cơn gió với tốc độ tầm 40km/h có thể bị khuếch đại lên đến mức 55km/h ở phía dưới tòa nhà. Và được biết, chỉ 1 cơn gió 60km/h là đủ thổi bay 1 người.