Nửa thế kỷ trước, khoa học cho rằng con người không thể lặn sâu tới 115 feet (khoảng 35 mét) cho một lần, nhưng ngày nay khả năng này đã bị bỏ xa. Có người đã lặn lâu tới 8 phút ở độ sâu khoảng 105 mét mà không cần bình dưỡng khí.
1. Có màng phổi lớn
Những người đàn ông khi sinh ra có lá phổi lớn, gọi là phổi XXL, đây là bộ phận chính giúp cơ thể lặn sâu và lâu dưới nước. Họ thường sử dụng công nghệ packing không khí, nghĩa là tích được nhiều không khí dự phòng nhất, tăng dung tích chứa khí gấp đôi hoặc cao hơn so với người thường. Ngoài ra nhờ luyện tập, đặc biệt là kỹ thuật thở sâu, họ duy trì được thời gian lặn lâu mà không cảm thấy đau trong môi trường áp lực nước, hạn chế tình trạng phổi bị ép vào xương sườn gây đau tức.
2. Hệ thống vòi nhĩ đặc biệt
Trong môi trường nước sâu, áp lực tác động rất mạnh đến màng nhĩ và để ngăn chặn hiện tượng rách màng, hầu hết những người lặn ở độ sâu trung bình phải bịt mũi, buộc không khí thoát qua các vòi nhĩ nhằm cân bằng áp lực. Ở người lặn tự do có khả năng lặn sâu, hệ thống vòi nhĩ đặc biệt, nó có thể đóng mở linh hoạt nhờ tác động của lưỡi.
3. Khả năng điều tiết máu trong cơ thể
Nói theo thuật ngữ kỹ thuật thì đây là hiện tượng Shunting Reflex (có nghĩa là máu hồi lưu chuyển hướng linh hoạt). Thông thường khi lặn, các mạch máu được co lại để bảo toàn máu, nhưng ở người có khả năng lặn sâu, khả năng điều tiết máu trong cơ thể rất tốt. Kỹ thuật này nhờ luyện tập mà có, kể cả luyện tập trên cạn lẫn các bài tập dưới nước, mục đích là làm giảm nhịp đập của tim tối thiểu xuống 8 nhịp/phút để khi lặn sâu được lâu hơn.
4. Luyện tập để có thể sản xuất nhiều ôxy
Bằng cách ngủ trong các lều đặc biệt được mô phỏng như môi trường ở độ cao, cơ thể của những người lặn sẽ sản xuất ra nhiều tế bào máu đỏ mang nhiều ôxy và là tiêu chí giúp cơ thể chịu được trong môi trường áp lực, lặn được lâu và sâu hơn.