Eo thon - tiêu chuẩn vẻ đẹp bất biến

  •  
  • 1.154

Sắc đẹp của phụ nữ vẫn luôn được tôn vinh qua các thời đại. Tuy nhiên, điều tạo nên sự hấp dẫn của một người con gái không cố định mà phụ thuộc vào nhiều yếu tố, như mốt thời thượng, nền văn hoá và cả con mắt của người ngắm nhìn.

(Ảnh: acefitness)Chẳng hạn, vào triều đại của Nữ hoàng Victoria ở Anh, một đôi môi xinh xắn chúm chím là đỉnh cao của vẻ đẹp. Ngày nay, cặp môi nhỏ xíu đó đã bị thay thế bởi khuôn miệng cong tớn mà phụ nữ phương Tây luôn tìm cách để môi mình càng "sưng" càng tốt.

Trong rất nhiều xã hội, những điểm kích thích tình dục đã lan tới cả mắt cá chân, cổ, đầu gối; cách làm tóc, trang điểm cũng thay đổi theo mốt.

Hình thể đáng mơ ước của phụ nữ cũng biến đổi, bắt nguồn một phần từ sự tiến bộ xã hội của phụ nữ. Vào thập niên 50 của thế kỷ trước, Marilyn Monroe là hình mẫu của vẻ đẹp gợi cảm, nhưng ngày nay cô ta sẽ được khuyên là nên đi tập thể dục để giảm cân.

Vì vậy, dường như tiêu chuẩn vẻ đẹp không hề tồn tại - chẳng có một tiêu chuẩn vĩnh cửu hay chỉ là một sự xê dịch nào đấy.

Nhưng với các nhà sinh lý học tiến hoá thì không phải vậy.

Marilyn Monroe nổi tiếng với thân hình thắt đáy lưng ong. (Ảnh: Dailymail)

Với họ, thời trang chỉ là cái vỏ mỏng manh cho một thế lực sâu sắc hơn, không khoan nhượng và bất biến, cũng già cỗi, bền bỉ như gene của chúng ta. Đó là động lực cơ bản theo học thuyết Darwin để con người tồn tại và mạnh khoẻ.

Trong một cuộc kiểm chứng về những giả thuyết đối lập này, các nhà khoa học tại Đại học Texas ở Austin và Đại học Harvard, Mỹ, đã lục lại qua 3 thế kỷ văn học Anh và những tác phẩm văn học châu Á cổ điển từ gần 2 nghìn năm trước. Mục đích là để tìm hiểu phần nào trên cơ thể người phụ nữ được các tác giả liên tục ca ngợi qua nhiều năm tháng.

Ngực, mông và đùi - những vùng gợi dục chủ đạo - được phỏng đoán là sẽ chiếm ưu thế chủ đạo trong những tác phẩm này. Nhưng cuối cùng, một chiếc eo thon thả lại đánh bại tất cả.

Trong văn học Anh, những đoạn miêu tả sinh động một cái eo thanh mảnh ("nhỏ như chiếc gậy", "bị mê muội bởi chiếc eo đáng yêu của nàng"...) xuất hiện tới 65 lần. Trong khi đó, những đoạn miêu tả lãng mạn bộ ngực xuất hiện 16 lần, cặp đùi thon 12 lần và chỉ có 2 mẩu nói về hông và mông.

Thế nhưng, các tác phẩm đó vẫn tràn ngập những lời tán dương vẻ đẹp đẫy đà mà nói rất ít tới sự mảnh dẻ. Điều đáng chú ý ở đây là ở cả người phụ nữ bụ bẫm hay mảnh mai, cái eo nhỏ nhắn vẫn luôn là tâm điểm. Chưa có một chi tiết miêu tả vẻ đẹp với sự tôn kính nào mà nói tới cái bụng phình ra.

Trong các tác phẩm của châu Á, eo thon còn được tôn sùng nhiều hơn nữa. Chiếc eo nhỏ nhắn được nhắc tới tận 35 lần ở 2 trường ca Ấn Độ. Trong thơ văn Trung Quốc, eo thon được tôn vinh 17 lần, trong khi ngực, mông, hông và đùi chẳng được nhắc tới chút nào, và chỉ có độc một đoạn miêu tả lãng mạn đôi chân của người phụ nữ.

Nghiên cứu đã đi đến kết luận rằng chiếc eo thon là biểu tượng của niềm đam mê vượt qua mọi thời gian và không gian.

Vì sao lại như vậy?

Câu trả lời theo các tác giả là ở chỗ chiếc eo nhỏ nhắn là dấu hiệu của sức khoẻ tốt và khả năng sinh sản cao. Đàn ông vẫn luôn đánh giá một cách bản năng chiếc eo của người phụ nữ như một dấu hiệu về khả năng sinh ra cho họ những đứa con khoẻ mạnh.

Nghiên cứu hiện đại cũng chỉ ra mối liên quan giữa sự béo phì và sự gia tăng bệnh tật, suy giảm lượng oestrogen, và sự mắn đẻ cũng giảm sút.

"Bất kể sự biến đổi không ngừng trong quan niệm về vẻ đẹp, dấu hiệu của một sức khoẻ tốt và khả năng sinh sản thành công - chiếc eo thon - đã luôn luôn là biểu tượng bất biến của sắc đẹp nữ tính", các nhà nghiên cứu kết luận.

T.H.

Theo AFP, Vnexpress
  • 1.154