Thảm họa hạt nhân Hiroshima và Nagasaki để lại nhiều câu hỏi bí ẩn, điển hình như những "bóng người" bí ẩn xuất hiện trên các vỉa hè, bậc thang công cộng ngoài đường phố.
Ngày 6/8/1945, quả bom nổi tiếng mang tên "Cậu bé" (Little Boy) được thả xuống thành phố Hiroshima, Nhật Bản. Ba ngày sau, một máy bay ném bom B-29 khác của Mỹ được phái đi ném bom để hủy diệt thành phố Nagasaki.
Bóng người bí ẩn trên bậc thềm một ngân hàng ở Hiroshima, sau vụ nổ bom hạt nhân vào tháng 8/1945. (Ảnh: Getty Images)
Theo ước tính, 140.000 người dân Hiroshima đã chết bởi vụ nổ, trong khi số người thiệt mạng ở Nagasaki là 74.000. Bên cạnh những con số thương vong, vụ thảm họa hạt nhân Hiroshima và Nagasaki cũng để lại nhiều câu hỏi bí ẩn, điển hình như những "bóng người" bí ẩn xuất hiện trên các vỉa hè, bậc thang công cộng ngoài đường phố.
Nhiều người cho rằng đây là những hồn ma của những người xấu số thiệt mạng, do không kịp thoát ra khỏi xác nên lưu lại dấu ấn trên mặt đường. Cũng có người cho rằng sức công phá từ quả bom đã khiến một phần vật chất của các thi thể còn đọng lại...
Tuy nhiên, sự thật đằng sau những "bóng ma" bí ẩn này lại không hề đáng sợ như những gì mà chúng ta tưởng tượng.
Bóng đen hình người và các đồ vật như xe đạp, được tìm thấy rải rác trên vỉa hè và các tòa nhà ở Hiroshima và Nagasaki, sau khi hai trong số các thành phố lớn nhất ở Nhật Bản hứng chịu vụ ném bom hạt nhân năm 1945. (Ảnh: Getty Images)
Dưới góc độ khoa học, các nhà nghiên cứu cho rằng đây chỉ là một phần di sản của quá khứ được lưu lại sau khi cả 2 thành phố lớn của Nhật bị "bay màu" trước sức công phá của quả bom hạt nhân.
Theo Tiến sĩ Michael Hartshorne tại Bảo tàng Lịch sử và Khoa học Hạt nhân Quốc gia ở Albuquerque, New Mexico, khi mỗi quả bom hạt nhân phát nổ, ánh sáng và sức nóng dữ dội từ chúng sẽ nhanh chóng lan tỏa ra môi trường xung quanh.
Những bằng chứng lịch sử cho thấy quả bom có thể "tẩy trắng" bê tông, đá, hay những bức tường có mặt hướng về phía vụ nổ.
Trong khi đó, các vật thể và cả con người nằm trên đường đi của chúng đã vô tình che chắn cho các vật thể phía sau bằng cách hấp thụ ánh sáng và năng lượng.
Nói cách khác, những cái bóng kỳ lạ đó thực ra chính là màu sắc thật của vỉa hè, đường phố, hay các tòa nhà tại Hiroshima và Nagasaki từ trước khi xảy ra vụ nổ, chứ không hề có hiện tượng siêu nhiên nào khác.
Nói cách khác, bóng đen kỳ lạ trên các vỉa hè và tòa nhà thực chất là diện mạo của công trình đó trước vụ nổ hạt nhân. Do phần còn lại của bề mặt đã bị tẩy trắng, vùng có màu sắc bình thường lại trông giống như bóng đen.
Năng lượng cực mạnh giải phóng trong vụ nổ bom nguyên tử là kết quả của quá trình phân hạch hạt nhân. Theo Tổ chức Di sản Nguyên tử (AHF), sự phân hạch xảy ra khi một neutron đâm vào hạt nhân của một nguyên tử nặng, ví dụ các đồng vị uranium 235 hoặc plutonium 239. Trong vụ va chạm, hạt nhân của nguyên tố đó vỡ ra, giải phóng một lượng năng lượng lớn. Vụ va chạm ban đầu kích hoạt phản ứng dây chuyền tiếp diễn cho đến khi toàn bộ vật liệu gốc cạn kiệt.
"Phản ứng dây chuyền xảy ra theo dạng tăng trưởng cấp số nhân, kéo dài khoảng 1 mili giây. Phản ứng này phân chia khoảng một nghìn tỷ nguyên tử trong thời gian đó", Alex Wellerstein, phó giáo sư nghiên cứu khoa học và công nghệ tại Viện Công nghệ Stevens, cho biết.
Năng lượng truyền dưới dạng sóng photon với các bước sóng khác nhau, bao gồm cả sóng dài như sóng vô tuyến và sóng ngắn như tia X và tia gamma. Giữa sóng dài và sóng ngắn có các bước sóng khả kiến chứa năng lượng mà mắt người cảm nhận được dưới dạng màu sắc. Tuy nhiên, khác với năng lượng sóng dài, bức xạ gamma gây hại cho cơ thể người vì có thể xuyên qua quần áo và da, gây ra hiện tượng ion hóa hoặc mất electron, làm tổn thương mô và ADN.
Bức xạ gamma mà bom nguyên tử giải phóng cũng truyền đi dưới dạng năng lượng nhiệt, có thể đạt tới hơn 5.500 độ C. Khi chạm vào một vật thể như xe đạp hay con người, năng lượng sẽ bị hấp thụ, tạo ra hiệu ứng bóng đen giữa khu vực bị tẩy trắng xung quanh.
Vũ khí nguyên tử dùng trong các cuộc tấn công năm 1945 sử dụng uranium 235 và plutonium 239, giải phóng bức xạ gamma sóng cực ngắn và một lượng nhiệt khổng lồ. Trên thực tế, ban đầu có thể có nhiều bóng đen hơn, nhưng đa số sẽ bị phá hủy bởi nhiệt và các sóng nổ tiếp theo, tiến sĩ Michael Hartshorne, chuyên gia tại Bảo tàng Lịch sử và Khoa học Hạt nhân Quốc gia ở New Mexico cho biết.
Thời gian trôi qua, hậu quả lâu dài của bức xạ từ những quả bom đã đặt ra một số câu hỏi quan trọng về việc sử dụng chúng. Nhiều bóng đen in trên nền đá đã biến mất do thời tiết và quá trình xói mòn do gió và nước. Một số phần in bóng được tách ra và bảo quản trong Bảo tàng Tưởng niệm Hòa bình Hiroshima để các thế hệ sau quan sát và suy ngẫm.
Đám mây nấm từ bom nguyên tử trên bầu trời Hiroshima (trái) và Nagasaki (phải). (Ảnh: Getty Images)
Theo Hiệp hội Hạt nhân Thế giới, vụ nổ bom hạt nhân ở Hiroshima và Nagasaki có sức công phá tương đương với 16.000 tấn thuốc nổ TNT, phát ra một xung năng lượng nhiệt lan tỏa trong diện tích khoảng 13km vuông của thành phố.
Gần một phần tư dân số tại Hiroshima bị chết ngay lập tức khi vụ nổ bom xảy ra. Một phần tư khác chết vì ảnh hưởng của nhiễm độc phóng xạ và ung thư trong những tháng sau đó.
Đến nay, vụ thả bom vẫn được xem là một trong những chủ đề gây tranh cãi, và để lại hậu quả nặng nề nhất trong lịch sử nhân loại.