Ngày nay giải thưởng Darwin trở nên khá nổi tiếng. Giải thưởng này được trao cho những người dám đánh mất sự sinh tồn của mình một cách ngu ngốc nhất có thể bằng cách triệt tiêu chính sự tồn tại của bản thân trong ngân hàng gien của nhân loại.
Hàng năm, thế giới lại biết đến những người được nhận giải thưởng Darwin mới từ những tờ tạp chí có tiếng tăm và các trang web giải trí nổi tiếng. Nhưng chỉ rất ít người biết rằng hầu hết những người được gọi là người-thắng-cuộc không bao giờ có thể tiếp tục tồn tại. Điều đáng nói là tất cả những công bố đó chỉ như là câu chuyện bịa đặt chứa đựng đầy sự tưởng tượng hay một câu chuyện dân-gian-thời-hiện-đại mà thôi.
Người nhận giải thưởng Darwin chắc chắn nhận được bằng khen danh dự hoặc giải thưởng do khán giả bình chọn nếu họ tham gia cuộc thi ý tưởng sáng tạo hay quan hệ công chúng (PR) nào đó. Ý tưởng xuất phát từ những câu chuyện kể trên không thể không thành công. Một mặt, những cái chết bất thường luôn luôn thu hút được sự chú ý. Mặt khác, kể cả một người hoàn toàn ngớ ngẩn cũng cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng còn rất nhiều người thật sự ngu ngốc và điên rồ khác trên thế gian này.
Giải thưởng Darwin: Tôn vinh cuộc ganh đua “điên rồ” của con người (Ảnh: Pravda) |
Con người hiện đại không dễ bị làm tổn thương hay đe dọa như thế hệ trước đó hàng nghìn năm, đó là lí do tại sao sự chọn lọc tự nhiên đã đã có dấu hiệu chững lại đôi chút. Ngày nay, kể cả những người yếu ớt và ngu dốt nhất cũng có thể không những tồn tại mà còn phát triển nếu họ có một chút tháo vát.
Loại trừ trường hợp những người ngu dốt đánh mất sự sống của họ (hoặc làm mất khả năng sinh sản) trước khi họ kịp sinh ra những “truyền nhân”. Thật vậy, họ có thực hiện được trách nhiệm của mình với loài người – nhưng gien của họ thực tế cũng không có giá trị gì nhiều cho sự phát triển của loài người.
Do đó, đây là giải thưởng cho những người tự triệt tiêu bản thân mình ra khỏi qũy gien của loài người. Phần lớn những người đạt giải chỉ được công nhận sau khi chết, nhưng lại có một vài người già cố làm mất cơ quan sinh sản theo một cách rất khó hiểu.
Hầu hết các giải thưởng có người sáng lập hoặc ít nhất có năm sáng lập. Nó có cả nguồn gốc đích thực và công khai. Nhưng giải thưởng Darwin thì không có những điều đó.
Có một điều là giải thưởng Darwin không có ngày sáng lập chính xác. Nó được nhắc đến lần đầu tiên vào năm 1985, khi một người sử dụng máy tính cá nhân đã công bố một câu chuyện vui trên hệ thống máy tính “tiền internet” – một mạng máy tính ra đời trước internet. Câu chuyện kể về một người đàn ông cố gắng kéo chai Coca-Cola ra khỏi máy bán hàng tự động và chết khi chiếc máy đổ vào người ông ấy…