Những hệ thống giao thông công cộng kỳ lạ nhất thế giới

Các thành phố lớn thường có tàu điện ngầm hoặc tàu cao tốc và được phụ trợ bởi dịch vụ xe buýt hoặc xe điện. Trong khi các khu đô thị nhỏ hơn thì phương tiện công cộng chủ yếu là xe buýt. Tuy nhiên, ở một vài thành phố dưới đây, phương tiện công cộng lại không theo một quy chuẩn cụ thể nào cả.

Các phương tiện công cộng trên thế giới rất đa dạng, nó có thể là hệ thống thang máy ngoài trời cho đến tàu treo lướt trên cao trong các vùng đô thị đông đúc. Bạn thậm chí có thể thấy những đoàn toàn tự động hoàn toàn. Bất chấp sự khác thường của chúng , những phương tiện giao thông công cộng này khá tiện lợi vì chúng gần như là cách tiết kiệm nhất để di chuyển.

Dưới đây là một số ví dụ về các hệ thống giao thông công cộng kỳ lạ nhưng hữu ích.

1. Norry (tàu tre của Campuchia)


Norry, biệt danh "tàu hỏa tre" bởi vì nó chủ yếu được làm bằng tre.

Tàu Norry chở khách của Campuchia đi trên đường ray, nhưng chúng không giống bất kỳ tàu khách chở khách nào trên thế giới. Nhất là khi Norry chỉ đơn thuần được nâng cấp trên nền tảng của bánh xe lửa.

Chúng nhìn không khác gì với những chiếc xe điều khiển bằng tay trong các bộ phim viễn tây. Trên thực tế, những chiếc Norry nguyên thủy, chạy gần thành phố Battmanbang, chạy bằng… tay. Tuy nhiên vì chúng ngày càng trở nên phổ biến, những nhà quản lý đã gắn thêm động cơ xe máy hoặc động cơ máy kéo và đai dẫn động, chúng kết nối với các trục giúp việc điều khiển và chạy tàu Norry dễ dàng hơn.

Norry, biệt danh "tàu hỏa tre" bởi vì nó chủ yếu được làm bằng tre. Ngày trước, Norry là phương tiện giao thông cho những người bản địa bởi vì dịch vụ đường sắt bình thường không đáng tin cậy, và những tàu hỏa thường bị tấn công bởi các phiến quân vũ trang. Gần đầy, khách du lịch đã bị thu hút bởi đường xe lửa gần Battambang vì sự mới lạ. Sau khi các tuyến đường dễ tiếp cận bị đóng cửa, một số tuyến đường mới nổi lên gần các điểm tham quan du lịch.

2. Xe trượt Monte, Maderia


Cư dân Monte đã sử sụng một phương tiện giao thông kỳ lạ đó là những chiếc xe trượt không động cơ.

Madeira là một quần đảo thuộc Bồ Đào Nha tọa lạc ở bờ biển Tây Phi. Bên cạnh là nơi sinh của ngôi sao bóng đá Cristiano Ronaldo, nó còn được biết đến với chuỗi bốn hòn đảo nổi tiếng có địa hình dốc đứng. Funchal, thủ phủ của Maderia, tọa lạc ngay trên bờ biển. Nhưng thị trấn Monte lịch sử cao tới 3300 feet (khoảng 1km) so với mực nước biển. Maderia có xe điện trên không và cáp treo, nhưng trong hơn một thế kỷ, cư dân Monte (và bây giờ là khách du lịch) đã sử sụng một phương tiện giao thông kỳ lạ cho việc xuống dốc tới thủ phủ, đó là những chiếc xe trượt không động cơ.

Mỗi chiếc xe trượt tuyết có hai tài xế, người lái sử dụng cân nặng của mình và những đôi giày ống đặc biệt bằng cao su để lái và phanh

Ngày nay, những người dân địa phương đã sử dụng tuyến xe buýt chạy giữa Funchal và Monte. Ngay cả với những lựa chọn hiện đại hơn và an toàn hơn, những chiếc xe trượt vẫn phổ biến trên những con dốc nơi đây. Các hành khách ngày nay hầu như là những vị khách du lịch. Mỗi chiếc xe trượt tuyết có hai tài xế, người lái sử dụng cân nặng của mình và những đôi giày ống đặc biệt bằng cao su để lái và phanh.

3. Tuyến đường sắt treo Wuppertal, Đức


Tuyến đường sắt treo Wuppertal là tuyến đường dành cho tàu "lộn ngược".

Tuyến đường sắt treo Wuppertal là tuyến đường dành cho tàu "lộn ngược". Nó dài 8,3 dặm (khoảng 13,36 km) và đi qua 20 trạm. Wuppertal có vẻ độc đáo và hiện đại, nhưng thật ra nó đã tồn tại hơn một thế kỉ. Nó đi vào vận hành năm 1901 tại thị trấn trùng tên ở phía Bắc Rhine-Westphalia. Lịch sử của hệ thống và thiết kế đặc biệt làm cho nó trở thành điểm thu hút khách du lịch. Phần lớn hành khách trên tàu, được gọi bằng tiếng Đức là Schwebebahn, là người dân địa phương.

Tàu đi qua sông Wupper, một nhánh của sông Rhine và cũng trên một con đường chạy dọc theo thung lũng sông

Vì cấu trúc đường sắt trên cao đã hơn 100 tuổi nên nó gây ra sự lo ngại và là mối quan tâm cho các nhà chuyên gia. Nỗi lo lắng này dẫn đến một dự án hiện đại hóa hệ thống, diễn ra trong năm 2012 và 2013. Dịch vụ đã bị đóng cửa ở hầu hết các tuyến đường trong khoảng thời gian này. Bản thân những chiếc xe lửa được hoản thiện vào năm 2015 và 2016. Thời gian cho một chuyến đi từ đầu tuyến đến cuối tuyến là khoảng 30 phút. Tàu đi qua sông Wupper, một nhánh của sông Rhine và cũng trên một con đường chạy dọc theo thung lũng sông.

4. Thang cuốn ngoài trời của Hồng Kông


Số người sử dụng thang cuốn này lên đến 80.000 người mỗi ngày.

Hồng Kông đã chứng minh rằng thang cuốn không chỉ dành cho các trung tâm mua sắm. Một hệ thống thang cuốn ngoài trời kéo dài theo những ngọn đồi dốc nhất của đảo Hong Kong . Hệ thống chạy lên cao hơn 150 mét và hệ thống dài tới gần 800 mét. Đó là hệ thống thang cuốn ngoài trời dài nhất thế giới.

Thang cuốn này liệu có đủ điều kiện như một hình thức giao thông công cộng không? Người dân địa phương sử dụng thang cuốn để đi lại giữa các khu dân cư và khu kinh doanh hoặc đi vào khu trung tâm. Hệ thống bao gồm 18 thang cuốn và ba lối đi bộ, chạy xuống đến 10 giờ sáng và sau đó đi lên vào những khoảng thời gian còn lại trong ngày. CNN đã gọi nó là một trong bảy hành trình thú vị nhất thế giới vài năm trước đây. Thậm chí còn có các quán bar và cửa hiệu tại "điểm dừng" giữa các phần thang cuốn. Số người sử dụng thang cuốn này lên đến 80.000 người mỗi ngày.

5. Cáp treo Metro


Cáp treo là lựa chọn phương tiện công cộng duy nhất cho người dân khu vực này.

Xe điện trên không hoặc cáp treo thường phổ biến ở khu vực nghỉ mát trên núi hoặc tại dốc trượt tuyết hay thậm chí là tại các công viên giải trí. Chúng hiếm khi được sử dụng làm phương tiện công cộng, ngoại trừ ở Trung và Nam Mỹ. Một trong những ví dụ điển hình nhất về cáp treo ở đây là ở Medellin, Colombia. Đó là hệ thống cáp treo đầu tiên được xây dựng đặc biệt cho di chuyển và vận hành theo lịch trình cố định. Hệ thống đã rất phổ biến với người dân ở các khu vực đồi núi đông dân cư, những người có thể chờ đợi khoảng 30 phút hoặc hơn cho một chuyến đi trong giờ cao điểm.

Metrocable đã giúp kết nối các "barrios" (Ở Tây Ban Nha và các quốc gia nói tiếng Tây Ban Nha khác - ở đây là Colombia - barrios tức là một khu vực bị chia cắt và cô lập) với trung tâm thành phố

Metrocable đã giúp kết nối các "barrios" (Ở Tây Ban Nha và các quốc gia nói tiếng Tây Ban Nha khác - ở đây là Colombia - barrios tức là một khu vực bị chia cắt và cô lập) với trung tâm thành phố. Những vùng lân cận này từng cực kỳ nguy hiểm vì buôn bán ma túy, nhưng tình hình đã được cải thiện trong những thập kỷ gần đây. Kể từ khi hệ thống xe buýt thành phố không thể tiếp cận đến những con đường hẹp trên các vách thung lũng, cáp treo là lựa chọn phương tiện công cộng duy nhất cho người dân khu vực này.

6. Tuyến xe buýt O-Bahn


O-Bahn là một đường ray tàu hỏa hoặc có thể gọi là "đường xe buýt được phân cách" với độ dài hơn 11km và ba nút giao.

Làm thế nào để mô tả tốt nhất hệ thống xe buýt ở Adelaide? Nó không phải là một mạng lưới xe điện hoặc tàu điện, nhưng nó cũng không phải là một "xe buýt" chuyên dụng. O-Bahn là một đường ray tàu hỏa hoặc có thể gọi là "đường xe buýt được phân cách" với độ dài hơn 11km và ba nút giao. Chỉ các xe buýt được thiết kế chuyên dụng mới có thể sử dụng hệ thống. Những xe này có bánh xe dẫn hướng riêng ở phía trước bánh xe thông thường. Khi chúng rời khỏi đường ray, các xe buýt này có thể hoạt động như xe buýt bình thường trên đường tiêu chuẩn.

Hệ thống O-Bahn ít lấn chiếm đất đai hơn mạng lưới đường ray chuyên dụng và nó để lại không gian cho các dự án trồng cây đồng thời góp phần vào các nỗ lực bảo tồn khác

Hệ thống O-Bahn ít lấn chiếm đất đai hơn mạng lưới đường ray chuyên dụng và nó để lại không gian cho các dự án trồng cây đồng thời góp phần vào các nỗ lực bảo tồn khác. Hơn nữa, hệ thống cho phép xe buýt sử dụng khí thiên nhiên và dầu diesel sinh học thay vì dầu diesel thông thường. O-Bahn cũng mang lại nhiều lợi ích kinh tế. Các khu vực thương mại và các dịch vụ chính như bệnh viện đã phát triển tại các điểm giao cắt của nó.

7. Xe buýt Terra


Những chiếc xe buýt này chủ yếu được sử dụng ở Canada.

Xe buýt tuyết là những chiếc xe chuyên chở hành khách trên băng và tuyết ở những nơi không có đường trải nhựa. Chúng chủ yếu được sử dụng ở Canada. Những chiếc xe tuyết chạy đường dài đầu tiên được chế tạo bởi nhà sản xuất máy bay Bombardier, nhưng phiên bản mới nhất, gọi là xe buýt Terra, được sản xuất bởi một công ty đặc biệt tên là Foremost.

Sự phổ biến rộng rãi nhất của xe buýt Terra là ở vùng Columbia Icefield thuộc Alberta. Một xe có tối đa 56 chỗ ngồi, chặng hành trình xa nhất là đến các địa điểm như sông băng Athabasca… Những người điều khiển giữ cho lốp xe ở áp suất thấp để họ có thể giữ chặt được các bánh xe trên bề mặt trơn trượt. Tuy vậy, họ thường chỉ lái xe ở tốc độ chậm nên hiếm khi gặp sự cố trên đường.

Cập nhật: 12/07/2018 Theo helino
Danh mục

Khám phá khoa học

Sinh vật học

Khảo cổ học

Đại dương học

Thế giới động vật

Khoa học vũ trụ

Danh nhân thế giới

Ngày tận thế

1001 bí ẩn

Chinh phục sao Hỏa

Kỳ quan thế giới

Người ngoài hành tinh - UFO

Trắc nghiệm Khoa học

Khoa học quân sự

Lịch sử

Tại sao

Địa danh nổi tiếng

Hỏi đáp Khoa học

Công nghệ mới

Khoa học máy tính

Phát minh khoa học

AI - Trí tuệ nhân tạo

Y học - Sức khỏe

Môi trường

Bệnh Ung thư

Ứng dụng khoa học

Câu chuyện khoa học

Công trình khoa học

Sự kiện Khoa học

Thư viện ảnh

Video